Diễn đàn YBK37
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Diễn Đàn YBK37. Diễn đàn là một nơi giao lưu học hỏi, trao đổi giữa mọi người với nhau. Liên lạc với nhau để chia sẻ thông tin và mọi điều về học tập. Mong mọi người cùng nhau tham gia và giúp diễn đàn phát triển. Hãy đăng nhập đê có thể nhận đủ quyền lợi của thành viên. Xin chân thành cảm ơn các bạn ..!
Diễn đàn YBK37
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Diễn Đàn YBK37. Diễn đàn là một nơi giao lưu học hỏi, trao đổi giữa mọi người với nhau. Liên lạc với nhau để chia sẻ thông tin và mọi điều về học tập. Mong mọi người cùng nhau tham gia và giúp diễn đàn phát triển. Hãy đăng nhập đê có thể nhận đủ quyền lợi của thành viên. Xin chân thành cảm ơn các bạn ..!
Hỗ trợ Trực Tuyến


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1chut hoai niem Empty chut hoai niem 27/11/2011, 14:12

truongvanchungybk37

avatar
VIP-Members
VIP-Members
Chút hoài niệm cho ngày không nắng ấm!!!




Chợt..........

Sáng tinh sương, mở choàng mắt bừng tỉnh, vội mở toan cửa sổ, dang tay hứng lấy những tia sáng buổi sớm…..thế nhưng….mát lạnh, mưa phùn ư..hay..àh, Sài Gòn chớm đông rồi…..







Dụi dụi đôi mắt, mơ hồ nghĩ về giấc mơ đêm wa…cũng khung cảnh 1 ngày mùa đông, cũng cơn mưa phùn rả rích bên khung cửa, cũng cái màn hơi nước mờ ảo…chợt vang lên bên tai 1 thanh âm ấm nồng… “ấy ơi”… quay lưng lại, thoảng thốt tìm kiếm, nụ cười tắt lịm trên môi….chỉ có khoảng không vô định…lạnh tanh…bần thần quay về phía cơn mưa, nhìn xa xăm..nơi đó…xa lắm, có lẽ có tiếng người gọi ta…thổn thức…







4 tháng, vậy là đã 4 tháng, vết thương vẫn còn đó, đôi khi lại nhói đau, nhưng ta bik, cũng ở 1 nơi xa nào đó, có 1 người mong ta bình yên, nhưng có lẽ k phải người làm ta đau…cất sâu trong nổi nhớ, dìm vào tận sâu tâm hồn, gói gém kỷ niệm trong 1 chiếc hộp, định đã chon vùi cùng Quá Khứ, vậy mà…..đông về rồi, nhanh thật, lại sắp đến tết, trở về cái ngày xa ấy, 1 con bé ngơ ngác nhìn mọi cảnh vật, mọi thứ đều lạ lẫm, giấu 2 đôi má ửng lên vì lạnh sau đôi bàn tay nhỏ nhắn, suýt xoa… “sao nơi này lạnh thế k bik?”… vậy là gần 1 năm ùi nhỉ, k nhìu thời gian, k nhìu kỷ niệm, nhưng nó k đồng nghĩa k nhìu hoài niệm. Ngày bik đến nhau là những ngày đầy nắng ấm của mùa hè, trong cái nắng hanh người ấy, chui tọt vào phòng, mở máy lạnh, ngồi lướt web…ta gặp 1 cái nick. UKAnhlathedo, ngày gặp nhau là cái ngày cuối đông, ôm ấp đầy cái se lạnh của miền Nam, thế mà..ở 1 nơi xa hơn 300km, cái lạnh ấy càng gậm nhấm hơn, “sao nơi này lạnh thế k bik?”







Xa rồi… quay lưng bước tiếp về 1 hướng, 2 ta chỉ như 2 đường thẳng cắt nhau tại 1 điểm rồi lại mãi xa nhau, xa nhau ở vô cùng, liệu có ngày nào vô cùng ấy gặp nhau, k thể, chỉ có 2 điểm vô cùng, và nó đối đầu nhau. Cảm ơn vì những gì đã dạy cho nhau, là những điều mới mẻ về cuộc sống, hay những ngờ ngệt của trái tim dễ tin người. Sự tha thứ là không thể, nhưng tôi tin, mình luôn bước tiếp được, vì tôi luôn làm được điều đó, vì tôi là tôi mà.







Trở lại với hiện tại, QK lùi xa rồi, dù nó có phai mờ theo bánh xe thới gian hay k, thì căn nguyên của 1 con người vẫn là bước về phía trước, QK là những kỷ niệm, đôi khi kỷ niệm ta đem chôn vùi, cũng có đôi lần, kỷ niệm ấy là hành trang để ta bước tiếp… người bước wa cuộc đời tôi, như bao người khác, để lại trong tôi những hoài niệm, tôi k chối bỏ điều đó, nhưng dù j, với tôi, người cũng là người đã bước wa….vả sẽ chỉ là người đã bước wa cuộc đời tôi, chứ k fai người đi cùng tôi đến cuối cuộc đời. Chào nhé!! 1 người đã xa.







“Yếu đuối”…………….

Tôi sẽ không nói, tôi sẽ làm, làm cho Ấy thấy, tôi k yếu đuối, vì sao… có lần, có người hỏi tôi “mày thik đứng trc hay đứng ngang bằng với người m yêu” 1 câu trả lời rất ngắn gọn “t mún đứng sau người t yêu, và m đừng hỏi tại sao” đúng, tôi sẽ đứng sau lưng, tôi sẽ luôn cho người đứng trước tôi bik, họ k đơn độc, phía trc họ là tương lai, sau lưng họ là niềm tin, là sự động viên, là ánh mắt của sự wan tâm… k thik chia sẽ cảm xúc của mìng với ai, k mún ai bận tâm, phiền lòng, cuộc sống dù là nổi buồn, hay niềm đau, cũng hãy cười… “cười lên, rồi mọi chuyện sẽ wa thôi!!!” tôi nhé!!

Mùa đông đến rồi, noel sắp về, làn gió se lạnh ấy, cơn mưa lất phất rơi khi mặt trời thức giấc và khi mặt trời ngáy ngủ là những thanh âm, những dấu lặng của bản nhạc cuộc sống, vui hay buồn, hoài niệm hay kỷ niệm…tất cả sẽ là những màu sắc tô điểm…. Mong sao cơn ác mộng ngày nào k về với tôi sau từng ấy thời gian way lưng……







Chúc ai chút bình yên buổi sớm…!!

Chúc ai đó chút nắng ấm cho ngày đông lạnh buốt phương xa ấy…!!

Chúc cho ai đó nhận ra nụ cười cũng có thể đến từ những điều bịnh dị nhất…!!

Chúc ai đó nhẹ lòng nhớ về những kỷ niệm đã lùi vào QK…!!

Và chúc cho ai đó, mở lòng ra, đón lấy tia nắng của mặt trời mùa đông nhé!!!

P/s: gửi Ấy chút ấm áp của miền Nam, chút nắng sớm của Sài Gòn, chút mưa nhạt của quê em, và gửi Ấy chút nổi nhớ chưa đặt tên của 1 người con gái xa tận nghìn km nhé!!!

•«—†™(¯`'•.ht.•'´¯)™†—«•

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

Comments facebook

      Nguyễn Lê Thành Lợi