Diễn đàn YBK37
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Diễn Đàn YBK37. Diễn đàn là một nơi giao lưu học hỏi, trao đổi giữa mọi người với nhau. Liên lạc với nhau để chia sẻ thông tin và mọi điều về học tập. Mong mọi người cùng nhau tham gia và giúp diễn đàn phát triển. Hãy đăng nhập đê có thể nhận đủ quyền lợi của thành viên. Xin chân thành cảm ơn các bạn ..!
Diễn đàn YBK37
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Diễn Đàn YBK37. Diễn đàn là một nơi giao lưu học hỏi, trao đổi giữa mọi người với nhau. Liên lạc với nhau để chia sẻ thông tin và mọi điều về học tập. Mong mọi người cùng nhau tham gia và giúp diễn đàn phát triển. Hãy đăng nhập đê có thể nhận đủ quyền lợi của thành viên. Xin chân thành cảm ơn các bạn ..!
Hỗ trợ Trực Tuyến


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1dieu ngam ngi Empty dieu ngam ngi 27/11/2011, 14:19

truongvanchungybk37

avatar
VIP-Members
VIP-Members
"Lòng tôi rộng mà lượng trời cứ chật"...



Tôi của ngày hôm nay, miên man, lạc lối giữa vô vàn những cảm xúc. Vừa đấy, niềm vui của tôi đến và mang theo phép màu diệu kỳ, áng trăng tàn trong tôi dần lui. Chốc sau, khi nụ cười đã tàn, niềm vui đã tận, tôi lại trở về với người đàn bà cực đoan trong cái củi sắt ấy. Tôi hoang mang. Tôi gào thét. Tôi điên dại... Tôi khóc trong lòng...

Nếu cuộc đời này là một bản tình ca thì có lẽ tôi đang hát những giai điệu mà chính tôi còn chưa cảm thụ hết. Nó vụt lên giữa rừng nốt, sáng lên trong trẻo, ngân nga, thánh thót, vang dội, nhựa sống chỉ như chờ chín muồi là tuôn chảy. Có đoạn, nó nhẹ nhàng, lả lướt, thanh và trong đến lạ. Có đoạn, nó lại vút cao, cao đến tận cùng cảm xúc, đập tan tất cả các gồng xích, vượt lên trên cuộc sống não nùng như sắp vụn ra bên dưới. Có đoạn, chất bi của nó như lưỡi dao cắt sâu vào từng thớ tim gan, đầu độc từng tế bào, nghiền nát từng chân tơ, sợi tóc, thiêu đốt mọi thứ thánh ca, lời khấn cầu mà con người từng gửi về một đấng ân trên tối cao nào đó. Rồi, chúng đan xen vào nhau, khi thì dồn dập, cao trào, lúc lại trải dài đến vô tận. Chúng tan vào nhau rồi lại dẫm lên nhau, cứ như thế, rồi như thế, và như thế...

Bất giác, một tiếng động đâu đó vọng về làm tôi bừng tỉnh, nhìn xuống đồng hồ mới giật mình nhận ra ngày đã gần tàn. Có còn bao lâu nữa đâu ngày mới lại đến nữa rồi, nhanh vậy sao?

.... "Ta muốn ôm

Cả sự sống mới bắt đầu mởn:

Ta muốn riết mây đưa và gió lượn ,

Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,

Ta muốn thâu trong cái hôn thật nhiều

Và non nước, cỏ cây, và cỏ rạng,

Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,

Cho no nê thanh sắc của thời tươi;

Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!"

(Xuân Diệu)



Thật ra lòng người có thể rộng đến bao nhiêu? Một con người có thể có bao nhiêu cái bản ngã? Tôi đang là ai giữa chính mình? Tôi đang là ai?


Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

Comments facebook

      Nguyễn Lê Thành Lợi