Diễn đàn YBK37
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Diễn Đàn YBK37. Diễn đàn là một nơi giao lưu học hỏi, trao đổi giữa mọi người với nhau. Liên lạc với nhau để chia sẻ thông tin và mọi điều về học tập. Mong mọi người cùng nhau tham gia và giúp diễn đàn phát triển. Hãy đăng nhập đê có thể nhận đủ quyền lợi của thành viên. Xin chân thành cảm ơn các bạn ..!
Diễn đàn YBK37
Chào Mừng Các Bạn Đến Với Diễn Đàn YBK37. Diễn đàn là một nơi giao lưu học hỏi, trao đổi giữa mọi người với nhau. Liên lạc với nhau để chia sẻ thông tin và mọi điều về học tập. Mong mọi người cùng nhau tham gia và giúp diễn đàn phát triển. Hãy đăng nhập đê có thể nhận đủ quyền lợi của thành viên. Xin chân thành cảm ơn các bạn ..!
Hỗ trợ Trực Tuyến


You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1tuy but cuoi cung Empty tuy but cuoi cung 14/12/2011, 13:26

truongvanchungybk37

avatar
VIP-Members
VIP-Members
tùy bút cuối thu

Vào cuối năm trời se lạnh, lang thang vô định trên những con đường Sài Gòn lúc chạng vạng. Từng đoàn người nô nức tan tầm hối hả, vội vã, tiếng động cơ,tiếng nói ồn ào quanh tôi trên đường về. Sao tôi chợt cảm thấy mình bơ vơ, lạc lõng giữa dòng người chen lấn, cái lạnh đưa những con người xích gần nhau hơn để trở nên ấm áp. Nhưng tôi thì một mình, xa lạ với cái ấm áp xa xỉ đó, cái lạnh như thấm vào người vào từng tế bào từng mạch máu, chúng len lỏi vào tim làm tôi như vô cảm với cuộc đời. Thật xót xa. Về đến nhà, đối diện bức tường trắng xóa tôi chợt nhận ra không gian như lạnh thêm, sự tĩnh lặng làm lòng tôi như chùng xuống. Không còn những cơn sóng lòng cuồn cuộn những cảm xúc dạt dào như thủa trước, những cảm giác khi yêu. Tôi lãnh cảm chăngkhông.......chưa bao giờ như thế. Mở máy tính, một động tác quen thuộc khi về nhà làm lòng tôi như ấm lại. Tuy trên một thế giới gần như vô cảm, thế giới internet, sao nghe lòng mình bâng khuâng lạ. Nơi này thật ra cũng nồng nàn ấm áp, nơi chứa đựng những con người cô đơn nhưng giàu cảm xúc như tôi, chứa đưng những tâm hồn những trái tim gần như vỡ vụn của cuộc đời này, của những không gian xa xôi được đến gần nhau hơn. Cũng đầy ắp tiếng cười, tiếng nói, tiếng vui đùa nhưng thật lạ những âm thanh cuộc sống đó ở thế giới của chúng tôi rất lạ. Vì sao? vì nụ cười đó tiếng nói đó tiếng than đó khác hẳn vì nó chỉ nghe lịch kịch, lịch kịch liên tục. Nhưng.....hỉ, nộ, ái, ố.....đều có đủ, tôi cũng thế, chỉ nét mặt tôi mới bộc lộ ra để người ta biết tôi đang như thế nào trong sự câm lặng hiện hữu quanh tôi. Nơi đó tôi có những người bạn rất thân những tình cảm rất thực, thực đến không ngờ. Đơn giản là chúng tôi chưa từng tạo áp lực lên nhau, chưa từng thấy nhau và chưa từng chịu đựng nhau. Bất ngờ hơn khi nơi này tôi có cả một đứa em gái gọi tôi là anh hai vì chúng tôi cùng hoàn cảnh, những người bạn những đứa em ở thật xa và cũng thật gần rất yêu thương tình cảm dù chưa lần gặp gỡ. Và nhất là đối với tôi là khi tôi biết...N, một người con gái gây cho tôi một ấn tượng thân thiết lạ lùng, từng câu từng chữ nàng viết như những lời nói ngọt ngào dịu êm làm hồn tôi như ấm lại. Nàng làm không gian im lìm lạnh giá quanh tôi như sống động lên với đầy ắp sự vui tươi cùng tiếng cười hạnh phúc nàng tạo ra không khí gia đình ấm áp đoàn tụ sum vầy bên nhau. Tim tôi như len vào hơi ấm như khi có nàng thật sự bên mình. Một thời gian tôi chợt nhận ra mình yêu nàng hồi nào không biết nữa, tình cảm đó len lỏi vào tim mình âm thầm nhưng mãnh liệt. Để rồi hôm nay tôi xa nàng. Nhưng sao trong lòng vẫn thấy ngọt ngào ấm áp như em bên mình. Tôi như trốn chạy một điều gì, tự trong lý trí phát sinh phản ứng bảo vệ trái tim, lý lẽ cho rằng tình cảm này không thật vì thực sự chúng tôi chẳng biết gì về nhau, ngay cả khuông mặt nàng tôi cũng chẳng nhìn rõ nữa. Đó là sự thực nên lý trí bảo vệ trái tim. Bạn có tin không??? đó là tình yêu thời @ mà lần đ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

Comments facebook

      Nguyễn Lê Thành Lợi